Nếu Trung Quốc nâng tỷ lệ dự trữ vàng lên mức 10% như nhiều nước, cũng phải mất hơn 10 năm để mua vàng. Sự thất thường của giá vàng khiến cho nhà kinh tế Keynes gọi vàng là “thánh tích dã man”.
Từ đầu năm nay cho đến tuần qua, giá vàng đã tăng 14% và mới đây suýt phá kỷ lục 1.038 USD/ounce lập vào tháng 3.2008, khiến vài chuyên gia dự kiến giá vàng có thể sẽ lên đến 1.300 USD, thậm chí 1.600 USD trong thời gian tới. Thế nhưng, ngày 21.9.2009, thời giá vàng ở London giảm từ 1.017 USD xuống 997 USD, sau khi IMF thông báo vào ngày 18.9 sẽ bán ra 403,3 tấn vàng trong vòng năm năm tới. Đối với đa số các nhà đầu tư, sự sụt giá đó có lẽ sẽ không kéo dài, bởi vì IMF đã dùng mọi biện pháp đề phòng cần thiết.
Được sự khuyến cáo của các nhà cố vấn, vào tháng 4.2008, IMF đã quyết định bán vàng nhằm lấy tiền bù vào thâm hụt ngân sách. Nhưng quyết định này đã vấp phải sự chống đối của chính quyền Bush và của lobby (nhóm vận động ở hành lang) Mỹ về vàng, vì họ sợ giá vàng sẽ giảm và đó là điều bất lợi cho Mỹ là nước có số vàng tồn kho lớn nhất thế giới: đến 8.133,5 tấn! Trở lực đó đã biến mất với sự đắc cử tổng thống của Barack Obama và với sự bảo đảm của IMF là việc bán vàng sẽ không làm cho thị trường mất ổn định. IMF đã cam kết sẽ bán theo thị giá, trước hết cho các ngân hàng và cho các định chế tiền tệ muốn mua vàng, rồi sau đó mới bán cho các nhà đầu tư.
Trung Quốc mua vàng dự trữ
Nhà kinh tế nổi tiếng Keynes xem vàng như là một thứ “thánh tích dã man” và rất bực về sự phi lý tính của nó: giá vàng chẳng bao giờ diễn biến đúng theo các dự kiến của các chuyên gia. Trong một thời gian dài, giá vàng tăng hoặc giảm ngược chiều với đồng đôla Mỹ; nhận xét đó không đúng nữa trong cơn bão táp kinh tế của năm 2008, nhưng rồi lại đúng từ mùa xuân rồi.
Một số nhà phân tích vẫn đặc biệt quan tâm đến việc ngân hàng Trung Quốc thông báo vào năm 2008 là họ sẽ tăng gấp bảy lần lượng vàng tồn kho của mình (hiện đạt 600 tấn), nhằm thoát khỏi sự lệ thuộc vào trái phiếu kho bạc Mỹ và đồng đôla. Từ sáu năm nay lượng vàng dự trữ của Trung Quốc tăng 75%. Nhưng số vàng dự trữ chỉ chiếm khoảng 1,6% giá trị dự trữ của nước này, nghĩa là rất thấp so với mức 10% của nhiều nước khác, theo hội đồng Vàng thế giới.
Để đạt tỷ lệ này, Trung Quốc sẽ phải mua đến 5.575 tấn vàng, tương đương với sản lượng của cả thế giới trong vòng 19 tháng. Do nhu cầu khá ổn định về vàng của ngành kim hoàn và của công nghệ, sản lượng vàng bán ra mỗi năm trên thị trường tự do chỉ khoảng 400 tấn, và như vậy Trung Quốc phải cần đến hơn 10 năm mới mua được số vàng nói trên. Dĩ nhiên còn có thêm vấn đề giá cả. Nếu Trung Quốc mua quá nhiều vàng, giá vàng sẽ tăng vọt và điều đó sẽ bất lợi cho Trung Quốc và rất có lợi cho Mỹ, với lượng vàng chiếm tới 80% giá trị dự trữ của Mỹ. Do đó, nếu giá vàng tăng đáng kể, Mỹ sẽ giàu thêm lên, ít ra trên giấy tờ, và đó là điều mà Trung Quốc không muốn chút nào vì khách quan Mỹ vẫn là kình địch số một của Trung Quốc.
Chức năng “ẩn náu” của vàng
Một số nhà phân tích khác thì nhấn mạnh đến việc rất nhiều ETF (Exchange Traded Funds: quỹ Đầu tư vàng) dự trữ vàng và bán ra các giấy chứng nhận được bảo đảm bằng vàng. Vào tháng 2.2009, quỹ ETF lớn nhất, SPDR Gold Trust, đã tích luỹ đến 1.024 tấn vàng, tức là gần bằng số vàng tồn kho của ngân hàng Trung ương Thuỵ Sĩ.
Cuối cùng chức năng “ẩn náu” của vàng cũng đóng một vai trò rất quan trọng. Trước đây, Larry Summers, bộ óc kinh tế của Nhà Trắng, đã mô hình hoá giá vàng từ năm 1730 đến 1985 và đã đi đến kết luận là người ta mua vàng không phải vì muốn tăng di sản (patrimony), nhưng là để bảo vệ nó khi các tài sản (asset) khác dường như ít hấp dẫn hơn hay trở thành nguy hiểm.
Nhưng tại sao vàng tăng giá từ đầu năm nay trong khi sự hồi phục của thị trường chứng khoán chứng tỏ các nhà đầu tư lại ham thích rủi ro? Phải chăng vì một số người quá bi quan sợ rằng lạm phát sẽ xảy ra do việc các nhà nước trên thế giới đã chi ra những món tiền khổng lồ trong gần một năm qua để cứu các ngân hàng và để tái khởi động kinh tế?
Giáo sư Christian de Boissieu, chủ tịch hội đồng Phân tích kinh tế (CAE) của thủ tướng Pháp nhận định: “Tôi không tin là lạm phát sẽ sớm xảy ra, bởi vì sự toàn cầu hoá duy trì sự cạnh tranh và bởi vì nạn thất nghiệp sẽ tiếp tục tăng trong các tháng tới”. Trái lại, ông ta nhận thấy có rất nhiều tiền mặt trên thế giới và đi đến kết luận: “Tôi nghĩ rằng những người đang muốn đầu tư bắt đầu lo lắng trước sự phình ra quá lớn của các món nợ công cộng; họ vẫn nghi ngờ sự vững chắc của các thị trường chứng khoán và chưa tin vào sự hồi phục của thị trường nhà đất. Do đó, họ bỏ ra một ít tiền để đặt cược trên vàng”.
Pierre-Antoine Dusoulier, chủ tịch của cambiste.com, công ty môi giới hàng đầu của Pháp, đồng ý với nhận định trên: “Không phải việc bán vàng của IMF đã chặn đứng việc tăng giá. Đã đành, sự suy yếu của đồng đôla khiến giá vàng tăng; nhưng ngay cả khi đối diện với đồng euro, giá vàng cũng vẫn tăng. Chúng tôi không nghĩ rằng hiện nay vàng có nhiều tiềm năng, nên không khuyên các khách hàng của chúng tôi mua vàng”. Tóm lại, hiện tượng thiên hạ đổ xô mua vàng có lẽ sẽ không xảy ra.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét